SANTORINI | HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU | NU & LINH

” Ngày thứ 2 tới nơi đây, tôi bị đánh thức dậy bởi ánh bình mình luồn lỏi qua tấm rèm cửa, ánh nắng leo lắt, mỏng thôi mà đủ chói chang lóa mắt. Khách sạn tôi ở có bức tường bằng kính rọi thẳng vào giường ngủ, nên có muốn trễ nải, lười nhác thì cũng chịu, bởi khung cảnh rực rỡ ngoài kia.

Thật bất ngờ khi đang ở một nước thuộc châu Âu nhưng khung cảnh trước mắt lại bày ra kiểu kiến trúc nhà hang động (cave house) như thời tiền sử với những ngôi nhà dạng mái vòm khoét vào thân núi, bên trong nhà, họ lát đá tảng khối mát lạnh để giảm nhiệt từ quá trình hấp thụ nắng nóng quanh năm. Uhm thì mắt nhắm mắt mở dòm qua tấm rèm thưa trước mắt là ánh sáng nhen nhóm đỏ hừng hực của quả cầu lửa nhấp nhô dần dần, rồi cho đến khi bầu trời sáng quắc một màu xanh lơ.

Chúng tôi thuê xe và bắt đầu rong ruổi men theo triền đá núi để đến được trung tâm – trái tim của Santorini – Oia.

Oia – ngôi làng cổ xinh đẹp, thể hiện thẩm mĩ tinh tế của các chủ nhân, mà chỉ riêng cách kết hợp màu sắc của họ đã vô cùng lịch lãm. Ở đây ngoài sắc trắng và xanh lam rực rỡ thì màu gạch non, hồng và be cũng thịnh hành. Kiến trúc nhà Santorini không theo một logic nào về mặt hình học, chúng có vẻ xiên xẹo, lộn xộn với những nếp gấp khúc trong chính một tòa nhà, những phần mái nâng lên hạ xuống khúc khuỷu, những bậc cầu thang không đều nhau, chỗ cao chỗ thấp, chỗ rộng chỗ hẹp. Có lẽ nguyên nhân chính vẫn là vì địa hình khó khăn, người người nhà nhà trên đảo tận dụng từng gờ đất cứng trên vách đá để xây nhà, đất có bao nhiêu xây bấy nhiêu, méo mó cách nào cũng đành chịu. Phần nữa, thứ kiến trúc free style này cũng thể hiện đầu óc phóng khoáng, tự do của cư dân đảo.

Ở Santorini, dù nhìn từ bất kỳ góc nào, hay hướng nào, vẫn luôn một cảm giác khám phá háo hức không hề nhàm chán và đủ sức để cuốn bước chân tôi len lỏi mọi ngóc ngách. Một cảm giác thích thú khi bước lên cao dần theo triền núi, thỉnh thoảng lại xoay lưng để nhìn ngắm hết những cụm nhà trắng mái vòm xanh lô nhô mọc trên sườn núi, rồi xuyên qua những khe nhỏ giữa các ngôi nhà để thoáng nhìn mặt nước biển xanh ngắt cứ thấp dần dưới chân và tò mò tụt xuống dăm bảy bậc thang để bước qua những cánh cửa nhỏ xíu, khẽ cúi đầu bước qua một hành lang mái vòm xinh xinh, bất giác ngẩng đầu vỡ òa trước khung cảnh thiên nhiên kỳ vĩ của biển – trời.

Trong không gian chẳng còn đường giới hạn của trời và biển, tôi bất giác nhắm mắt và thu mình trước không gian hùng vĩ nơi đây để ánh nắng chiếu rát làn da, nhưng hai cánh tay vẫn sờn gai ốc vì gió biển. Đây chỉ có thể là #Santorini!

Còn bạn thì sao? Hãy chọn Nupakachi để lưu giữ những khoảnh khắc tuyệt vời này nhé! Thân ái <3

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Loading...